|

TOP 10+ Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất, hay nhất khổ 1 2

phân tích đây thôn vĩ dạ ngắn nhất

Thôn Vĩ Dạ là một tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Hàn Mặc Tử, một trong những tên tuổi lớn của văn học Việt Nam. Bài thơ này thể hiện sự đơn giản và tinh tế của tác phẩm, với những hình ảnh thiên nhiên mộc mạc, đầy cảm xúc. Dưới đây Văn Học sẽ phân tích đây thôn vĩ dạ ngắn nhất đến các bạn đọc.

Dàn ý phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất

I. Mở đầu

Mở bài Đây Thôn Vĩ Dạ: Giới thiệu tác nhái và tác phẩm phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất

Hàn Mặc Tử có nhẽ là một chiếc tên mà ko ai có thể bỏ xót khi đề cập đến phong trào thơ mới. một trong các thi phẩm  dấu ấn sâu đậm nhất của thi sĩ đã để lại trong lòng bao thế hệ độc giả biết bao niềm khêu gợi sâu sắc chính là bài thơ Đây thôn vĩ dạ. Bài thơ cũng như 1 bức tâm thư biểu lộ các tình cảm thầm kín và khao khát cháy bỏng của nhà thơ

II. Thân bài:

mộtphân tích khổ thơ thứ nhất:

– Bài thơ mở đầu và 1 câu hỏi “sao anh ko về chơi thôn Vĩ?”

– Ta có cảm tưởng như Nó là 1 lời trách yêu của một người con gái, trong số đó ẩn dấu sự dỗi hờn cả sự trông ngóng da diết

– thực tiễn thì vẫn chưa có 1 người con gái nào đang trực tiếp đối mặt  Hàn Mặc Tử, bởi vậy có lẽ lời trách yêu này là đựng lên trong khoảng những tấm hình những bức tâm thư, nó xốn xang, nó rạo rực sống dậy trong lòng thi sĩ, hướng trái tim người thi sĩ về sở hữu quê hương xứ Huế thân thương Ngày tiếp theo câu thơ thứ 2 khiến cho chúng ta bất ngờ vì ngaytức thì cảnh trùng hợp xứ Huế, cảnh vật địa điểm thôn Vĩ Dạ được mở ra

– rõ ràng thắc mắc 1 phương pháp lên thì trước mắt nhà thơ đã là khung cảnh của thôn Vĩ Dạ đây dám chắc là 1 cuộc hành trình trong tiềm thức

– mẫu nắng hiện lên trong Nhìn vào của nhà thơ1 loại nắng hiện lên trong vẻ tinh khôi, tươi mới, không phải là mẫu nắng ranh con của mùa hè cũng chẳng hề dòng nắng dịu nhẹ của mùa thu mà Đây là “nắng mới lên” tức thị nắng của buổi bình minh

– Câu thơ mang 2 từ nắng khiến cho không gian như tràn đầy ánh sáng, chẳng từ ngữ mô tả màu sắcnhưng ánh nắng hiện ra cứ trong trẻo và tinh khôi biết nhường nào

– Điểm nhìn của Hàn Mặc Tử hình như là trong khoảng trên cao nhìn xuống trong khoảng xa lại gầnđôi mắt của Hàn Mặc Tử trong cuộc hành trình như xé toạc bầu trời để nhận ra ánh rạng đông cộng ánh nắng diệu kỳ thắp lên trong khoảng những ngọn cau cao vút, để mang 1 cái nhìn tổng quan thấy được sở hữu màu xanh bao trùm lên khu vườn

– “Vườn người nào mướt quá xanh như ngọc”, câu thơ là 1 lời cảm thán thốt lên trước vẻ đẹp của khu vườn

– Tính từ lướt ra hình ảnh so sánh xanh như ngọc đã khiến cho hiện lên vẻ đẹp thần tình của khu vườn thôn Vĩ

– Câu thơ không những mang đến cho ta cảm nhận về thị giác mà còn gợi lên dòng cảm giác như được chạm vào các lá xanh linh hoạt, đi chính là một trong các nét đặc trưng của các nhà thơ mới chịu ảnh hưởng bởi thơ biểu trưng siêu thực Pháp lúc cảm nhận vạn vật bằng phổ quát giác quan.

– Hình ảnh ghen tị “xanh như ngọc” là một hình ảnh so sánh độc đáo, màu xanh của lá cây được ví mang màu xanh ngọc mang lại cho ta một cảm xúc thật dễ chịu tươi mới, mọi thứ đều non tươi mơn mởn và tràn ngập sức sống

– tới câu thơ thứ tư thì hình ảnh con nhân viên mới xuất hiện “Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

– Câu thơ cuối khổ 1 là câu thơ với nhiều cách thức hiểu không giống nhauvới người cho rằng “mặt chữ điền” chính là gương mặt của người con gái đã mời Hàn Mặc Tử về chơi thôn Vĩ. Bời vì “vườn ai” chính là vườn của em, nhìn thấy khuôn mặt của em trong khu vườn đó thì rất có lí

– nhưng cũng sở hữu người cho rằng đó chính là tác kém chất lượng trong cuộc hành hương tâm tưởng, Hàn Mặc Tử đã gặp lại bản thân mình với gương mặt chữ điền thời còn là đối phương trai tài ba lừng danh trên đất Huế

– hình nhưthi sĩ mong muốn yêu 1 tình yêu trắng trongthanh túsi thì phải trở lại là con người của kí vãng, phải là một nhà thơ đa tình ấm no thời còn ở Huế. nói lẽ ra là thi sĩ mong muốn quên mình trong bây giờ  căn bệnh hiểm nghèo để được yêu

– Hình tượng “lá trúc che ngang” càng cung cấp cho gương mặt chữ điền ấy những nét ngang tàng, khoáng đạt thật tự tin của người đàn ông bởi lá trúc trong quan niệm xưa chính là mô tả cho người quân tử.

haiđo đạt khổ thơ thứ hai:

– Bốn câu thơ buồn khổ thứ hai như vẽ xe trước mắt con người ko cảnh của quê hương xứ Huế trong buổi chiều tối sở hữu các gam màu trầm lắng mỗi câu thơ gợi dám hình ảnh khiến đầy thêm bức tranh phong cảnh tuy nhiên nếu nhìn thật kỹ ta sẽ thấy những nghịch lý những điều trái bất chợt ẩn trong từng sự vật

– “Gió theo lối gió mây con đường mây”, câu thơ có lẽ không chỉ còn là nghịch lý nhưng mà còn đựng đựng cả sự ngang trái, chưa được sự biệt ly chia cắt

– “Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay”, theo lẽ thường gió gió thổi khiến hoa bắp lai thì sóng nước cũng phải theo đấy mà gợn mà lay động, đấy thế nhưng cái nước lại đứng yên, chẳng khác nào lứa đôi dù ở sắp kề nhau nhưng lại chẳng thể đồng điệu, trong thân thiện lại sở hữu mùi gì của sự chia phôi

– tốt đây chính là cảm giác của thi sĩ trong xa cách nhớ thương, và đây cũng là mặc cảm của những con người xưa trong cuộc sống. Nỗi buồn về sự chia li, tiễn biệt đọng lại trong lòng người phảng phất buồn và sở hữu 1 nỗi niềm xao xác

– nếu khổ thơ đầu ta cảm nhận 1 tình yêu sắp nảy nở xuất sắc tuy nhiên đến khổ thơ sau thì ta lại gặp 1 cuộc tình tan nát chia phôi.

– thấpduyệt y phương pháp đề cập hình tượng Hàn Mặc Tử đã chua chát phủ định người mời mình về thăm thôn Vĩ. “Thuyền người nào đậu bến sông trăng đó/ mang chở trăng về kịp tối nay?”

– Hình tượng trăng trong thơ Hàn Mặc Tử xảy ra đầy đủ. Trăng muôn đời là tượng trưng của hạnh phúc, quan trọng nhất là hạnh phúc lứa đôi. Quá khao khát hạnh phúc nên hai câu thơ của Hàn Mặc Tử tràn đầy ánh trăng: bến trăng, sông trăng, thuyền trăng, chở trăng.

– Tác kém chất lượng đã gửi gắm một tình ái khao khát, nỗi mong ngóng, mong nhớ vào con thuyền trăng, vào cả dòng sông trăng.

– Vầng trăng trong 2 câu thơ này là vầng trăng nguyên vẹn của thi nhân trước mảnh tình yêu chưa bị phôi pha.

– câu hỏi khiến nhịp thơ chùng xuống bộc lộ niềm sợ của một số phận vẫn chưa có ngày mai.

– Hàn Mặc Tử hiểu căn bệnh của mình nên ông tự ti về thời gian cuộc thế ngắn ngủi, vầng trăng ko về kịp và Hàn Mặc Tử cũng ko đợi vầng trăng hạnh phúc đó nữa, một năm sau ông vĩnh biệt cuộc thế.

3. đo đạt khổ thơ thứ ba:

– nhà thơ buồn cho cái căn số ngắn ngủi, cho ước mong vẫn còn dở dang, nhưng rồi người nghệ sĩ lại tiếp tục sống trong khát khao của mình

– Hình ảnh “khách con đường xa” nhấn mạnh 2 lần đã nói lên phần nào nỗi trông ngóngthương nhớ của tác giả dành cho bồ.

– Màu áo trắng cũng là màu ánh nắng của Vĩ Dạ mà nhìn vào đó tác nhái choáng ngợp, thấy ngất ngây trước sự trắng trong, thanh khiết, cao quý của bồ

“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh / ai biết tình ai sở hữu đậm đà?”

– Câu thơ đã tả chân cảnh Huế – đế kinh sương khói. Trong màn sương khói đó chúng ta như nhoà đi và có thể tình người cũng nhoà đi

– thắc mắc tu trong khoảng rút cục cất lên như một tiếng bùi ngùitự biết qua một trái tim khát khao sở hữu tình yêu nhưng trước mắt lại với khá nhiều gian truân chướng ngại

– 2 đại trong khoảng “ai” ở câu thơ này tạo nên đa dạng cách hiểu: không biết em sở hữu hiểu được chính ái tình của em đậm đà hay không? không biết bản thân anh  biết được ái tình của bản thân mặn mòi không? Liệu em  biết tình anh mặn mà không? Liệu anh mang biết tình em  đằm thắm không?

– 1 thắc mắc trong thơ nhưng ẩn đựng biết bao nhiêu nghi vấn đằng sau nó, càng hỏi càng thấy “mờ nhân ảnh”, càng vô vọng.

– Càng thiết tha 1 ái tình mặn mòi Hàn Mặc Tử càng thấy sự tan vỡ vô vọng mang tình yêuvì thế mà cảm hứng chủ đạo của “Đây thôn Vĩ Dạ” chính là cảm hứng đau xót về một ái tình vô vọng.

III. Kết bài:

Mọi sự tuyệt vọng đều làm cho ta bi quan nhưng ái tình vô vọng của Hàn Mặc Tử lại khơi lên trong ta ánh sáng của khát khao mãnh liệt da diết. Chính tình yêu đã tiếp thêm nghị lực cho người thi sĩ trong hoàn cảnh chông gai trong những phút chốc đau đớn chiến đấu với bệnh tật. Cũng thành quả nhân bản đấy đã khẳng định danh tiếng của Hàn Mặc Tử trên bầu trời thơ ca đất nước ta và giúp cho thi phẩm mãi xanh trong lòng bao thế hệ bạn đọc.

Sơ đồ tư duy phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất

Sơ đồ tư duy phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất
Sơ đồ tư duy phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất

Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ hay nhất

Dưới đây là một số mẫu bài phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất trong kho Văn học cấp 3.

Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ hay nhất
Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ hay nhất

Hàn Mặc Tử đã sở hữu cả tiếng lòng quằn quạiđớn đau của mình vào trong thơ, để kiếm tìm sự đồng điệu của những điệu hồn. Đây Thôn Vĩ Dạ là một trong các tuyệt bút của Hàn Mặc Tử mà ở đấy người coi chừng như thấy một cái tôi đang đau đớn trong tự ti về sự chia lìa, đồng thời thấy được 1 hồn thơ mang ái tình đời, lòng khát sống mạnh mẽ mà cũng đầy uẩn khúc, bế tắc của Hàn Mặc Tử.

mở bài bài thơ là một thắc mắc, mà cũng giống như đã là 1 lời giải thích, hay một lời trách móc ý nhị, mà  chăng cũng là 1 lời mời đầy bất lực để tiếp đó dẫn người đọc vào bức tranh trùng hợp thôn Vĩ tươi đẹp, giàu sức sống:

“Sao anh không về chơi thôn Vĩ

Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên

Vườn ai mướt quá xanh như ngọc

Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

thắc mắc mở đầu như đã đo đạt ở trên, thực chất không hẳn là thắc mắc đề giải đáp, nó cứ buông ra thế để thành dòng độc thoại mô tả tâm tình của 1 dòng tôi cô độc, đơn chiếc đang khát khao được đồng cảm, gắn kết. Ba câu thơ tiếp theo mở ra một môi trường thôn Vĩ tươi đẹp biết bao. Nắng hàng cau mới lên, gợi tả lên vẻ đẹp thanh khiết, tươi mới, trong trẻo. Câu thơ hay là 1 câu thơ giàu sức gợi, chỉ  vài từ ngữ giản dị, nhưng lại mở ra cho ta hiểu hơn rất nhiều về hồn thơ này, rằng Hàn Mặc Tử luôn khát vẳng về một vẻ đẹp thuần khiết, trong ngần, tươi mới, đó không chỉ là ngưỡng vẳng của một hồn thơ, mà còn là thèm khát của 1 tín đồ. Tiếp loại nắng trong trẻo, tươi xanh là hình ảnh “Xanh như ngọc”, vừa gợi sự quý phái, quý giá, vừa gợi sinh khísinh khí căng tràn trên từng dòng thơ. Mướt gợi tả lên vẻ đẹp óng ả mà đầy xuân sắc, mảnh vườn bình dị bỗng chốc hiện lên đầy vẻ thanh thoát cao sang mà cũng diễm kiều biết chừng nào. Câu thơ cuối hình ảnh lá trúc che ngang mặt chữ điền, gợi sự hòa hợp giữa con người sở hữu tự dưngcùng lúc đó cũng gợi nên vẻ đẹp cân đối kết hợp đầy xuất sắc.

nhưng loại dị, dòng thất thường dòng lạ để tạo nên một hồn thơ điên chính là trong khổ thơ thứ hai này đây, lúc đang trong khổ trên hình ảnh tươi mới, tràn đầy sự liên kết gắn bó, sự sống thì khổ thơ thứ 2 lại sở hữu sắc màu âm u ngược lại:

“Gió theo lối gió, mây các con phố mây

chiếc nước buồn thiu hoa bắp lay

Thuyền người nào đậu bến sông trăng đấy

mang chở trăng về kịp tối nay?”

Hình ảnh gió mây trong cuộc sống vốn là hai thứ chẳng thể tách rời, mà luôn song hành với nhau, sự chia cắt trong thơ Hàn Mặc Tử của 2 hình ảnh này bởi vậy gợi lên phổ biến niềm ám ảnh cũng giống như đầy sức gợi. Đúng vậy, đây biến mất là hình ảnh của thị giác, mà là hình ảnh của mặc cảmmặc cảm chia lìa đã chia lìa cả những thứ tưởng như chẳng thể chia lìa, khung cảnh chẳng thể tự buồn mà bởi thi nhân đã bỏ buồn vào mẫu sông “dòng nước buồn thiu hoa bắp lay”. dòng nước lờ lững, ngưng đọng, hay chính mẫu đời mệt mỏiđắng cay chảy vào lòng nhà thơ khiến thi sĩ triền miên trong những nỗi buồn xa xămtất cả cảnh vật, sự vật trong 2 câu thơ đầu đều nhuốm mình trong tự ti chia lìa đau thương của Hàn Mặc Tử, tới 2 câu thơ cuối, rẻ là sự níu giữ trong tuyệt vọng của hồn thơ đầy đau thương. từ kịp gợi sự chợp chờn, chơi vơi, vô định cùng lúc đó cũng như khắc khoải đâu đây nỗi bất lực vô định. “Có chở trăng về kịp tối nay?” Trăng nghe đâu đã là một nơi nương tựa duy nhất1 tri âmmột phúc tinh1 cứu chuộc. Chỉ trong hai câu thơ thôi mà hình như ta thấy được bao lăm dồn nén chất cất của 1 hồn thơ điên, thi sĩ khát khao được sống dẫu biết lưỡi hái của thần chết đang tới sắp, nên vội vàng chới sở hữu trong từng chốc lát để được sống, và khát khao kiếm tìm sự đồng điệu để sẻ chianhưng tiếc thay:

Xem Thêm  TOP 10+ Mẫu phân tích Thu ẩm Nguyễn Khuyến Văn 11 ngắn nhất

“Mơ khách con đường xa khách các con phố xa

Áo em trắng quá nhìn không ra

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

ai biết tình ai sở hữu đậm đà?”

Cả “em”, cả thôn Vĩ tươi đẹp ấy đều đã vượt xa khỏi tầm , đều là toàn cầu “ngoài kia” trong trẻo, tươi đẹp, tinh khôi. đối chọi hoàn toàn với toàn cầu tối tămtrơ tráo, lạnh lẽo trong này. tất cả chỉ còn là mờ nhân ảnh, tiếng lòng của hồn đau luôn luôn hướng ra ngoại giới để kiếm tìm sự đồng vẳngtuy nhiên càng khát khao thì hiện thực phũ phàng lại càng đánh bật lại những đòn giáng éo lecâu hỏi cuối vang lên đầy khắc khoải, bởi đó vừa như tiếng thở dài, hay cũng là lời cầu mong của một kẻ khẩn thiết gắn bó tới cháy lòng.

Thơ là sự lên tiếng của thân phận, trớ trêu thay khái niệm ấy lại thật đúng mang Hàn Mặc Tử, thơ ông là tiếng kêu xé lòng của một niềm đau, một hồn đau đầy cô độc, chứa tiếng vẳng hướng đến chọn lựa sự đồng điệu, tuy nhiên đáp trả mãi chỉ là những ảo tượng thực tế đầy phũ phàng, nghiệt ngã. Đây thôn Vĩ Dạ vừa đẹp mà cũng vừa thật ám ảnh, chở đi biết bao nỗi niềm của Tử gửi vào hậu thế sau này.

Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất khổ 1

“Trước không ai , sau không có người nào, Hàn Mặc Tử như một ngôi sao thanh hao xoẹt qua bầu trời nước ta mang cái đuôi chói lòa rỡ của mình” (Chế Lan Viên). Vâng, Hàn Mặc Tử thật sự là 1 thi sĩ khẳng định phong cách riêng biệt, mang bắt mắtso với những nhà thơ cộng thời, chất trữ tình trong thơ của ông luôn sai biệt, tạo cho người đọc 1 sự liên tưởng, tầng ý nghĩa sâu xa. Tác phẩm chứng minh rõ chất thơ của thi sĩ chính là bài thơ “Đây thôn vĩ dạ”.

dòng tên Hàn Mặc Tử trong làng thơ mới của nền Văn học 11 nước ta luôn với dấu ấn riêng bắt buộc nhắc đến. Ông luôn mang lại cho bạn đọc một điều gì đó đáng chú ý trong thơ của mình mà không thể lầm lẫn  bất kì nhà thơ nào. cách thức viết thơ của ông mang sự đan xen tích hợp giữa những ảnh chụp giản dị, thân quen, trong sáng lồng ghép sở hữu những vấn đề ma quái, rợn ngợp thế là tạo nên chất riêng trong thơ ông. Đây thôn vĩ dạ là một sáng tác năm 1938 được trích từ tập thơ Điên của tác fake.

khung cảnh nhất định ngẫu nhiên tươi đẹp Đem lại một năng lượng tràn ngập, tươi mới được nhà thơ chọn mở bài rất thú vị, đầy cuốn hút:

“Sao anh không về chơi thôn Vĩ?

… mặt chữ điền”

một bức tranh gợi tả về thôn Vĩ được thi sĩ trình bày ngay ở đoạn thơ. mở đầu ta bắt gặp ngay một nghi vấn thăm nhẹ nhàng nhưng ẩn ý trách móc của nhân vật trữ tình, hay đó là tiếng lòng cô gái Thôn Vĩ chứa chan yêu thương, đầy mong đợi. Bức tranh làng quê Thôn Vĩ Dạ tiếp sau đấy được vạch ra tràn đầy sinh khíkhung cảnh ngẫu nhiên đầy gợi cảm, xanh tươi ranh khi mặt trời mọc rọi những tia nắng yên bình ban mai, cây cối tươi tốt, căng mọng tạo nên một nhịp sống ấm áp, gắn bó. Hàng cau thẳng tắp trong buổi sớm mai được miêu tả tương đối là đặc biệt, gợi nói một điều gì khoẻ khoắn, cứng cáp của bỗng nhiênngoài ra nỗi niềm mộc mạc, yêu thương của làng quê được gợi lên qua hàng cau. Chữ “mướt” ở đây thật đắt, nhà thơ sử dụng khéo để nói về nhựa sống tốt tươi của khu vườn, đấy là sự mượt mà, mướt mát của tơ non trong độ tăng trưởng. Ẩn hiện trong khu vườn là nét đặc sắc nhành lá trúc thuôn che ngang mặt chữ điền, tưởng chừng không ảnh hưởng nhưng mà gắn kết tới lạ. Sau lá trúc khuôn mặt chữ điền thập thò mơ tưởng, hư thực.

nếu như ở khổ đầu tình cảm nhà thơ hé mở thì ở khổ thơ thứ hai là một sự chuyển tiếp tinh tế từ việc hé mở tình yêu đến tả cảnh sông nước sở hữu niềm bâng khuâng, hư ảo:

“Gió theo lối gió…

… về kịp tối nay?”

Hình ảnh gió và mây trôi nổi, lênh đênh, lang thang được sử dụng ở đây chỉ về nỗi buồn da diết và trong cách tả “mây con đường mây”, “gió theo lối gió” càng thấm đượm thêm nỗi buồn sầu thương hơn nữa. Sự xa rời của mây và gió lúc chúng chẳng thể đồng hành cộng nhau được giả dụ tình yêu thầm kín của nhà thơ. Sự chia ly, tiễn biệt ở đây có lẽ đã đọng lại trong lòng người nỗi niềm man mác, tâm hồn u uất. “Người buồn cảnh với vui đâu bao giờ” diễn đạt rõ nét về các chiếc thơ ở đoạn này. mẫu sông Hương hiện ra trong thơ cũng buồn khôn cùng, tẻ nhạt 1 màu khói. Giờ đây trong lòng tác nhái mẫu sông thơ mộnglững lờ trở thành buồn imquạnh hiu một nỗi niềm xa cách. Tuy buồn là thế nhưng tiếp nối đó là 2 câu cuối của đoạn được diễn đạt đầy mộng mơ với hình ảnh ánh trăng sáng rực, ảo huyềntrong số đó là 1 trái tim thèm khát yêu thương, nỗi mong nhớ được đặt để vào thuyền trăng. Qua cách tả của nhà thơ bức tranh xứ Huế mộng mơ tuy buồn nhưng lại đẹp, mộng mơ cực kỳ.

Dù mang thế nào thì thi sĩ vẫn cứ tiếp tục sống, chạy theo giấc mơ trong lòng đầy mãnh liệt:

“Mơ khách các con phố xa, khách tuyến đường xa

người nào biết tình người nào với đậm đà?”

Chưa khi nào nhà thơ dừng trái tim khao khát yêu thương, dù đau, dù buồn cùng các kỉ niệm tình yêu tuy nhiên ông gởi nó vào trang thơ thật đẹp. Mơ khách trục đường xa, người nào trong trang phục trắng… mọi thứ trôi vào trong bao giấc mơ, màu trắng là màu ánh nắng của Vĩ Dạ làm tác giả sử ngây ngất trước sự tinh khiết, tinh khôi, cao quý của người ông yêu thương.

lúc này thi sĩ mang chút khựng lại, giữa không gian sương khói đó ông thấy con người có khả năng mờ nhạt, nhòa đi và tình người cũng thếlúc này nhà thơ dành vài câu đặt tình cảm vào để tả tình, tâm cảnh mình. Ẩn hiện trong sương khói, các cô gái Huế thập thò xa vời, kín đáo, lòng tác fake chợt lóe lên suy xét rằng liệu khi yêu họ sở hữu mặn mòi chăng, lí do ông không dám khẳng định về tình cảm của cô gái Huế.

“Ai biết tình ai với đậm đà?”

một lời kể nhở, phân bua nỗi lòng cộng một chút thất vọng được mô tả qua câu thơ nhẹ nhõm. Trái tim khát khao yêu thương này thất vọng lúc trọn vẹn của tình yêu ko đến  tác nhái. Nhìn mang vẻ là thắc mắc tu từ nhưng sâu xa trong số đó là lời tự sự rất thực của chính lòng tác fake đầy chất văn, da diết cảm giác.

Bài thơ “Đây thôn vĩ dạ” tuy ngắn ngủi nhưng từng dòng thơ luôn làm cho người đọc thổn thức, da diết trước tình cảm chân thành tác kém chất lượng đặt vào trong thơ. Bài thơ không những nói về nỗi lòng khát khao ái tình huyền ảo nửa thực nửa hư mà còn hiện ra 1 bức tranh diệu kì si lòng người.

Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất khổ 1
Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất khổ 1

Xem thêm: Phân tích 2 khổ đầu Đây Thôn Vĩ Dạ HSG

Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất khổ 1 2

Hàn Mặc Tử tên khai sinh là Nguyễn Trọng Trí, trong 1 gia đình nhân viên nghèo theo thiên chúa giáo. Năm 1936,ông mắc bệnh phong về Quy Nhơn chữa bệnh và mất ở trại phong Quy Hoà. Tuy thế cục phổ quát bi thương tuy nhiên tác kém chất lượng là thi sĩ sở hữu sức sáng tạo mạnh mẽ nhất trong phong trào thơ mới.  hồn thơ đau thương, đầy bí ẩn tuy nhiên thể hiện được ái tình quê hương, cuộc sống. Đây thôn Vĩ dạ là thi phẩm tiêu biểu cho phong cách sáng tác của tác kém chất lượng, được viết năm 1938 in trong tập Thơ Điên (Đau Thương). Bài thơ khắc họa bức tranh xứ Huế đẹp thơ mộngtràn đầy sinh khí. Qua đó mô tả nỗi niềm khắc khoải, và ái tình  quê hương, yêu ngẫu nhiên, yêu cuộc sống. Điều đấy được diễn tả qua đoạn thơ sau:

“Sao anh không về chơi thôn Vĩ

…..

người nào biết tình ai mang đậm đà“

Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ được gợi cảm hứng từ mối tình của Hàn Mặc Tử với cô gái thôn dã ở Vĩ Dạ – 1 làng quê thăng bình nằm ở trên bờ Hương Giang, thuộc ngoại vi thành phố Huế. Vĩ Dạ đẹp  những con đò mộng mơnhững mảnh vườn xanh tươi bốn mùa, sum xuê hoa trái sở hữu dòng sông Hương lờ lững trôi. nếu người nào 1 lần tới xứ Huế sẽ với 1 nỗi niềm vấn vươngquyến luyến “Đã bao lần tới  Huế thơ mộng, tôi ấp ôm 1 tình yêu dịu ngọt”. Và địa điểm đây cũng là nguồn cảm hứng vô tận của thi ca, âm nhạc. nhà thơ Hàn Mặc Tử có cơ hội về thăm Thôn Vĩ và thương thầm cướp nhớ người con gái xứ Huế – Hoàng Cúc. Năm 1938, khi đang chữa bệnh tại trại phong Quy Hoà và nhận được 1 bức tranh phong cảnh với mây nước hữu tình, loại đò ngang và cô gái mặc áo dài trắng bốp khôi, kỉ niệm chợt ùa về. Thôn Vĩ Dạ đẹp nên thơ, nhà thơ đã dành cho địa điểm đây vần thơ hấp dẫn nhất với hầu hết lòng mến thương. Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ là tiếng lòng của 1 thi sĩ thiết tha yêu cảnh, yêu đời.

Tác kém chất lượng vừa như phân thân vừa như mời gọi thân mật, vừa như trách móc nhẹ nhàng: ”Sao anh không về chơi thôn Vĩ?”. mở đầu bài thơ tác nhái sử dụng câu thơ 7 chữ mang 6 thanh bằng nhẹ nhõm lan tỏa và chấm dứt câu thơ bằng 1 thanh trắc gợi cảm giác như xoáy sâu vào tâm trạng khắc khoải của tác fake. Trong lòng thi nhân luôn khao khát về thôn Vĩ. Bằng cặp mắt Nhìn vào tinh tường liên kết với động trong khoảng “nhìn”, cảnh Vĩ Dạ lúc bình minh sở hữu các ngọn cau, tàu cau ngợi lên màu nắng mới, ”nắng mới lên” oắt conđấy là các tia nắng yên bình của ngày mới bắt tay vào làm, tinh khôi. lúc các giọt sương đêm còn sót lại trên tàu lá cau, tạo nên một vẻ đẹp long lanh, ánh nắng ban mai chiếu xuyên qua tạo nên bức tranh căng tràn sức sống. Và đây cũng là ánh nắng ta có thể bắt gặp trong bài “Mùa xuân chín” của tác giả:

“Trong làn nắng ửng khói mơ tan

Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng“

Vẻ đẹp của Vĩ Dạ chẳng hề tạo nên ở hình ảnh “nắng hàng cau” mà phải là hình ảnh “nắng mới lên” trên “hàng cau”. Trong giây phút đấy thì mới biểu thị hết vẻ đẹp tuyệt vời như tranh vẽ. với thắc mắc tu trong khoảng “Vườn người nào mướt quá xanh như ngọc” tích hợp đại từ phiếm chỉ “ai” và phép ghen tị đầy sức gợi, tác giả đang mô tả một”màu xanh như ngọc”. ngoài ra , tính trong khoảng chỉ mức độ “mướt quá” tạo cảm giác sâu đậm trong lòng người coinhà thơ đang truyền tụng vẻ đẹp sống động, xanh trong. Sắc xanh đấy gợi cho người coi nhớ đến câu thơ của Xuân Diệu:

“Đổ trời xanh trong sang trọng

Thu đến nơi nơi đọng tiếng huyền”

Chỉ  2 câu thơ, nhà thơ Hàn Mặc Tử đã khắc họa bức tranh bỗng nhiên căng tràn nhựa sống,tinh diệu ở thôn Vĩ Dạ trong giây lát bình minh.Bức tranh bình minh sinh động hơn khi chúng ta xuất hiện lấp ló sau vòm lá trúc “Lá trúc che ngang mặt chữ điền”. Trong quan niệm của người xứ Huế, ”mặt chữ điền” với ý nghĩa cho một khuôn mặt hiền lànhcứng rắn. Tác giả dân gian ca ngợi “mặt chữ điền” qua câu thơ :

“Mặt em vuông tựa chữ điền

Da em thì trắng áo đen mặc ngoài

Lòng em với đất với trời

 câu nhân ngãi,có lời thuỷ chung”

Câu thơ cuối, tác fake đã tạo nên vẻ đẹp hài hoà giữa bỗng nhiên và con người qua hình ảnh “lá trúc” mỏng mảnh, mềm mại còn “mặt chữ điền” hiền hậu, khoẻ mạnh. 2 nét đẹp ấy tưởng nghe đâu đối chọi nhưng tích hợp hài hoà tạo nên một nét duyên ngầm của con người Vĩ Dạ. khuôn mặt ấy ẩn hiện sau “vòm lá trúc”. gương mặt “chữ điền” xảy ra tạo nên một sự đẹp đẽ, hữu tình gợi lên sự kín đáo, đậm đà, rất Huế.

nếu như khổ 1 là bức tranh làng quê lúc rạng đông lung linh mộng mơ thì khổ 2 là chìm vào hoàng hôn  cảnh sông nước con thuyền tràn đầy ánh trăng:

“Gió theo lối gió mây con đường mây

loại nước buồn thiu hoa bắp lay

Thuyền người nào đậu bến sông trăng đó

mang chở trăng về kịp tối nay”

2 câu thơ đầu tác giả tạo dựng nên những hình ảnh nối tiếp nhau “gió”, “mây”, “dòng nước”, “hoa bắp” tích hợp tiết điệu thơ chậm chạp gợi lên 1 nỗi buồn mênh sở hữu, sâu thẳm của Huế. rẻđó là nỗi lòng của thi nhân lúc rơi vào thảm kịch và tinh thần được thảm kịch của mình. Bằng nghệ thuật đối lập”Gió theo lối gió, mây các con phố mây” Kết hợp với điệp trong khoảng “gió”, “mây” được sử dụng rất đắt, hình ảnh được lặp lại chẳng phải để nhấn mạnh cường độ của gió hay sắc thái của mây mà để đẩy gió và mây đôi các con phố ngăn bí quyết. Mượn hình ảnh của gió và mây tác fake muốn nhắc lên nỗi buồn tủi, tuyệt vọng, về sự xa cách của mình. hình như Hàn Mặc Tử dự cảm về một tình ái ko thành, từ đó người đọc cảm nhận được tâm trạng đơn chiếcbuồn đau. Câu thơ thứ hai hay nhất ở hai chữ ”buồn thiu” đặt giữa câu thơ kết hợp cách thức làm nhân hóa “dòng nước buồn thiu” diễn đạt nỗi buồn trong lòng thi nhân, hình ảnh mẫu sông phát triển thành u buồn xa vắngchiếc sông như bất động, ngừng chảy như vĩnh viễn mất đi sự sống của chính mìnhcó lẽ đó cũng là nỗi lòng của Hàn Mặc Tử, bởi lẽ:”Người buồn cảnh với vui đâu bao giờ”, dòng buồn đấy lan tỏa cả sang “hoa bắp lay”. Hình ảnh “hoa bắp lay”gợi một nỗi buồn hiu hắt – 1 nỗi buồn bao phủ từ bầu trời tới mặt đất, trong khoảng gió đến mây đến cái nước và hoa bắp trên sông. Đằng sau các cảnh vật đó là tâm trạng của 1 con người mang nặng một nỗi buồn cách biệt của 1 mối tình vô vọngtoàn bộ chỉ là hư ảo trong ảo mộng2 câu thơ cuối, thi nhân rơi vào 1 toàn cầu của mộng ảo: ”Thuyền người nào đậu bến sông trăng đó/Có chở trăng về kịp tối nay”. Bằng hai nghi vấn tu từ cùng với những hình ảnh huyền hoặc lòng người “dòng sông trăng” và “thuyền” chở trăng. Trăng là thế giới riêng của thi sĩ, là bạn tri kỉ tri âm.Trăng là địa điểm trú ngụ rốt cục của vong hồn ông,trốn hạn chế sự truy nã đuổi tới cộng của đau đớn và cái chết. mở đầu bài thơ là “nắng” thoắt chiếc là “trăng”. Nắng và trăng đều mang lại ánh sáng cho con người. Nắng mang đến cõi thực,còn trăng là cõi mơ ảo. vì sao thuyền phải chở trăng về kịp tối nay”- đấy là câu hỏi biểu hiện niềm lo lắng của một vài phận vẫn chưa có mai sau . Tác kém chất lượng hiểu căn bệnh của mình nên ông mặc cảm về thời gian ngắn ngủi của thế cuộc mình. Giờ đây so với ông sống là chạy đua với thời gian, ông luôn trân trọng từng ngày từng giờ trong mẫu quỹ thời kì ít ỏi của mình. trong khoảng “ kịp” nghe sở hữu gì đấy khắc khoải , khẩn thiết và đầy hi vẳng mong đợi một cái gì đó đang rời xa , không biết lúc nào trở lại.Tối nay không biết là tối nào nhưng nếu như không “kịp” chắc sẽ không còn thêm thời cơ nào nữa. đây chính là nỗi ước aothiết tha mang 1 nỗi buồn man mác của Hàn Mặc Tử khi nhớ mong về Thôn Vĩ. Khổ thơ thứ 2 vừa vẽ lên cảnh trời mây nước đẹp đẽhuyền ảo nhưng lại ẩn cất nỗi lòng thiết tha của thi nhân, niềm đau dự cảm chia lìa,thất vọng trong hi vọng. Qua đấy bộc lộ khát vọng sống, khao khát ái tình.

Xem Thêm  Top 10 bài phân tích Tràng Giang khổ 1 của Huy Cận

Giọng thơ phát triển thành gấp gáp, khẩn thiết nhân vật trữ tình đã chìm trong ảo mộng “một bước nhảy vọt rất Hàn Mặc Tử không có ở đâu và không ai có”(Lê Trí Viễn):

“Mơ khách đường xa, khách đường xa

Áo em trắng quá nhìn không ra

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh

người nào biết tình người nào với đậm đà”

Thi sĩ đắm chìm trong cõi mộng nhưng rồi mộng dương thế say tới bao nhiêu cũng phải tỉnh giấcvì thế tác giả thử quay về mang cõi thực nhưng tất cả lại rơi vào ảo tượng qua điệp ngữ “khách trục đường xa” lặp lại hai lần Kết hợp với nhịp thơ 4/3, nhà thơ hi vẳngthèm khátmong đợi người nhà đến thăm để vơi bớt nỗi đơn chiếc, sầu tủi, nhưng càng hi vọng càng cảm thấy xa vời.

Sự cách thức xa không chỉ về mặt không gian mà còn xa vắng cả về tâm hồn và tình cảm. Giọng văn như trùng xuống, khắc khoải. Trong cõi mộng tưởng, nhà văn đợi mong trong tuyệt vọngthế giới ảo cũng giúp cho nhà thơ tạo nên một hình ảnh nên thơ “Áo em trắng quá nhìn ko ra” gợi tả lên hình ảnh của cô gái thôn Vĩ ngày xưa chợp chờn trong cõi mộng tưởng tạo cho thi sĩ 1 cảm xúc bâng khuâng, ngẩn ngơ. Tà áo dài đấy, mối tình ấy, người con gái đấy chừng như rất sắp lại hoá xa xăm.

Tưởng như thực hóa ra ảo tượng. Hình ảnh nàng thơ trong thơ tác fake luôn với nghĩa tượng trưng cho cho sắc đẹp tinh khôi và trắng trongvì thế màu áo trắng cứ như 1 sợ hãi kì lạ chẳng thể tới sắp làm cho tác kém chất lượng “ nhìn không ra”. Cụm từ “nhìn ko ra” liên kết với tính trong khoảng chỉ cấp độ “ trắng quá” để miêu tả sắc trắng một cách kì lạ đột ngột. Đây biến mất là màu trắng của thực tại mà là màu của tâm tưởng. Câu thơ tạo nên một toàn cầu ảo nhưng hợp líkhiến cho người coi ngỡ rằng là một bài thơ tả cảnh bỗng nhiên xứ Huế nhưng đã biến thành 1 bài thơ tình – tình đơn phương khó xác định, khát vẳng tình ái đẹp giờ nhạt nhoà trong kí ức. hai câu kết dẫn người coi đi xa hơn cõi tâm não.

“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh” phác họa một cảnh tượng mờ ảo mang “sương” và “khói” làm cho mọi vật phát triển thành hư không. “Ở đây” có khả năng là toàn cầu ở trại phong Quy Hoà sở hữu bệnh tật đau thương. nhưng ở đây cũng có thể ở Huế, nơi thôn Vĩ mộng mơ trữ tình. có nhẽ trong khoảng “đây” trong đầu đề “ Đây thôn Vĩ dạ” tươi đẹp nên thơ. Còn “ đây” trong khổ thơ cuối là thế giới riêng của Hàn Mặc Tử , giữa 2 thế giới đó cách đúng 1 tầm tuyệt vọng.

Qua đó người coi cảm nhận được khát khao ái tình, khát vẳng sống của thi nhân. Mọi tâm tình của nhà thơ đều dồn vào câu thơ cuối ”Ai biết tình ai với đậm đà”. Tác nhái không dám khẳng định tình mình mang cô gái Huế mà chỉ đề cập “ai”, đại từ phiếm chỉ “ai” nghe đâu xuyên suốt bài thơ . Nét ấn tượng sáng tạo diễn tả ở ba khổ thơ, Hàn Mặc Tử đều sử dụng “ai”, “vườn ai”, “thuyền ai” và hiện nay “ai biết tình ai  đậm đà”. Câu thơ ngân xa như 1 tiếng than, nỗi đau của Hàn Mặc Tử như đang trải ra, vào cõi bao la khôn cùng. Lời thơ dường như nói nhở tuy nhiên không trình bày vô vọng hay hi vẳng mà toát lên 1 sự thất vọng.

Sự thất vọng của 1 nhà thơ – người chủ của các mối tình “khuấy” mãi ko thành khối của 1 trái tim khao khát yêu thương mà không bao giờ và mãi mãi không có tình yêu trọn vẹn. Theo cảm xúc mạch thơ, mang khổ thơ đầu lời ngợi ca vẻ đẹp ở Vĩ Dạ tràn ngập nhựa sống , còn khổ 2 là niềm sợ trằn trọc của thi nhân. Đọng lại ở khổ thơ cuối là tâm cảnh hoài nghi, khắc khoải. có lẽ câu thơ cuối là lời đáp lại cho câu mở bàibởi câu hỏi tu từ ẩn chứa sự hoài nghi của thi nhân đối với con người thôn Vĩ.

Không biết người xứ Huế sở hữu dành tình cảm cho mình hay ko và khẳng định tình cảm của mình so với chúng ta xứ Huế. Hàn Mặc Tử là một người thương đời, yêu người tha thiết và khát vọng được sống hạnh phúc trong ái tìnhVì vậyloại thơ cuối như xoáy vào tâm can người đọc.

Bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ được viết theo thể thơ 7 chữ, ngôn ngữ tinh tế, gợi hình gợi cảm, giọng điệu khẩn thiết, sâu lắng nhẹ nhàngngoài những điều ấy ra bài thơ còn để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người coi bởi 3 câu hỏi tu từ và đại từ phiếm chỉ “ai”. Hàn Mặc Tử không những khen ngợi vẻ đẹp của xứ Huế mộng mơ mà còn biểu đạt nỗi niềm khắc khoải trân trọng từng khoảnh khắc cuộc sống và khát khao hạnh phúc. cảm ơn Hàn Mặc Tử đã để lại đa dạng tác phẩm hay cho nền văn học đất nước tangười đọc mượn lời thơ của trần Ninh Hổ thay cho nén nhang lòng tri ân cộng nhà thơ :

nếu như nhân mẫu không còn khao khát nữa

Và nhà thơ- nghề chẳng kẻ nào yêu

Người nhà thơ rút cục vẫn là Hàn Mặc Tử

Vẫn hiện lên ở đáy vực đợi chờ”

Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất khổ 1 2
Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất khổ 1 2

Xem thêm: Phân tích Từ Ấy ngắn gọn

Cảm nhận, phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất

Hàn Mặc Tử 1 trong các “cây bút” anh tài bậc nhất của phong trào thơ mới các năm 1932-1945  phổ biến tác phẩm điển hìnhtrong đó, tác phẩm để lại rộng rãi ấn tượng nhất trong lòng người đọc có lẽ là “Đây thôn Vĩ Dạ”- một bài thơ đặc sắc trong sự nghiệp văn chương của ông. Bài thơ là bức tranh hài hòa giữa không gian khi không trong trẻo, tinh khôi xứ Huế với bức tranh tâm cảnh của 1 chiếc tôi tha thiết yêu đời, khát khao giao cảm với cuộc sống, chúng ta tuy nhiên đầy các âu lo, trăn trở.

thắc mắc tu từ: “Sao anh không về chơi thôn Vĩ?” như hờn trách nhẹ nhàng lại như lời mời đầy tha thiết của người con gái xứ Huế. một lời hờn trách đầy dịu dàng tuy nhiên đằng sau đấy là lời mời ân cần và đầy chân thành: “Sao anh không về chơi”. Ở đây tác kém chất lượng không sử dụng từ “thăm” nhưng mà sử dụng trong khoảng “chơi” đủ để thấy sự thân thiết, chân tình, mộc mạc, gợi lên được tình cảm thân mậtgần gũi. Và tuồng nhưđó cũng là thắc mắc mà nhà thơ đang tự hỏi bản thân mình, tự trách bản thân mình sao lâu nay chẳng trở về với chốn cũ, người xưa để giờ đây trong cơn bạo bệnh lại chỉ còn những nhớ tiếc, băn khoăn. Trong câu thơ chất chứa cả mỗi nỗi thèm khát được trở về  Vĩ Dạ thân yêu.

trong khoảng nỗi nhớ, bức tranh thôn Vĩ dần hiện ra trước mắt người coi qua từng lời thơ, 1 bức tranh Vĩ Dạ đầy đẹp đẽ, tươi đẹp và căng tràn sức sống:

“Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên”

Cau là loài cây dân dã cũng là vong hồn của làng quê đất nước ta. Trong truyện cổ tích, trầu- cau gắn  tình ái đôi lứa. Trong câu thơ của Hàn Mặc Tử, câu gắn  nỗi nhớ,  vẻ đẹp của bất chợt. Hình ảnh “nắng hàng cau” là một hình ảnh đẹp gợi vẻ tinh khôi, trong trẻo của những tia nắng ban mai. Màu nắng hàng cau là màu nắng cực kỳ mới mẻ mà trước Hàn Mặc tử chưa với thi nhân nào gợi ra được màu nắng đấycác tàu cau được nắng mới bao trùm, nắng hòa vào hạt sương đọng trên phiến lá tạo nên vẻ long lanh tới diễm lệtình cờ trở thành thanh thoát, trong trẻo tới lạ lùngkhông gian trở nên cao ráo và đầy hào phóng. Ánh nắng hàng cau khiến sáng bừng lên cả 1 khu vườn mộng mơ, hữu tình.

Xa xa là bóng hàng cau, khi lại gần, khu vườn càng thêm đẹp, thêm tươi. với cây ngời ngợi màu xanh sáng, xanh trong, xanh mỡ màng, mượt mà:

“Vườn người nào mướt quá xanh như ngọc”

Câu thơ đựng lên như sự ngỡ ngàng đến xuýt thoa của tác nhái trước vẻ đẹp của tạo hoá được tưới tắm bởi bàn tay khéo léo của người làm vườn. Tính trong khoảng “mướt” gợi tả lên sắc xanh ngời ngợi, ngọc ngà, xuân sắc đầy sinh khí của khu vườn. có thể thấy qua những hình ảnh thơ gần gũi, bình dị mà bằng cách dùng ngôn từ độc đáo, bức tranh thôn Vĩ đầy sống độngđẹp đẽ và cao quý được gợi tả lên.

Cảnh thôn Vĩ càng ngày càng trở nên hài hòa hơn lúc mang sự xảy ra của con người:

“Lá trúc che ngang mặt chữ điền”

Lối nhắc phong cách diễn tả vẻ đẹp e ấp, kín đáo, dịu dàng và rất Huế của người con gái. Sự xảy ra của gương mặt chữ điền đôn hậu, dịu dàng đã khiến cho bức tranh Vĩ Dạ phát triển thành sinh động hơn khi mang sự hài hòa giữa cảnh vật và chúng ta.

Khổ thơ thứ 2 gợi ra cảnh sông nước êm đềmsở hữu nỗi niềm bâng khuâng, nỗi mong cầu hư ảo:

“Gió theo lối gió mây đường mây
dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền người nào đậu bến sông trăng đó
với chở trăng về kịp tối nay ? “

không gian  gió, mây, sông nước,  mộng mơ êm đêm các gợi buồn, gợi chia ly. Cảnh chia đôi ngả “gió theo lối gió, mây các con phố mây” thấp chính là sự tự ti của nhà thơ về ái tình xa vắngkhông thể đi cùng cộng người tình của mình. Vì lòng người sở hữu sau bi nên thiên nhiên cũng vương buồn. mẫu sông nước vẫn chảy mà “buồn thiu”, gió xao động, hoa bắp lay trôi vô định trên làn nước. “Dòng nước buồn thiu hoa bắp lay” cảnh vật gợi vẽ hiu quạnh, thê lương, u sầu. mẫu sông buồn như chính tâm trạng thi nhân.

“Thuyền ai đậu bến sông trăng đấy
mang chở trăng về kịp tối nay?”

Tứ thơ “Có chở trăng về kịp tối nay?” gởi gắm cả 1 nỗi niềm của thi nhân, 1 khát khao vào tình yêu cập bến, để được cùng người tâm cangiãi tỏ. Nỗi ngóng chờtrông đợikhao khát mạnh mẽ được tâm giao được đựng lên trong tiếng thơ bình dị. sở hữu chăng, lúc này đây, tác nhái đang lo lo lắng vì vận mệnh ngắn ngủi của thế cuộc mình. sợ rằng thời gian càng ngày càng ngắn thêm mà lòng người vẫn chưa thể được khỏa lấp nỗi trống vắngđơn chiếc, sầu muộn. Liệu con thuyền kia  chở kịp vầng trăng hạnh phúc đấy về  kẻ mệnh bạc này không?

thực tại phũ phàng, đơn chiếc ngập lối, tác kém chất lượng đành tìm tới giấc mơ, địa điểm đấy có thể nhìn thấy người con gái mình yêu, dẫu đó chỉ là chút hạnh phúc trong ảo ảnh:

“Mơ khách tuyến đường xa, khách các con phố xa
Áo em trắng quá nhìn không ra;
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
ai biết tình ai mang đậm đà?”

Trong giấc mơ sở hữu màu kỳ vọng, thi nhân thấy vị khách tuyến đường xa trong tà áo trắng bong khôi, ẩn hiện trong sương khói. Bóng dường như nhoè đi rồi biến mất trong phút giây. Sự thanh khiết, cao quý của người con gái trong ảo ảnh làm cho thi nhân ko khỏi không lo sợ:

“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
người nào biết tình người nào mang đậm đà?”

Trong lời thơ, tác giả lưỡng lự, lo sợ về 1 tình cảm chưa chắc chắnmột trái tim thèm khát yêu và được yêu nhưng không bao giờ có được tình ái hợp lý làm tác nhái hoài nghi về tình cảm, về tình yêu của chàngkhông biết tình người  đằm thắm như chính lòng ta chăng?

Bài thơ khép lại bằng 1 câu hỏi tư trong khoảng chất đựng nỗi niềm hoài nghi và thất vẳng. Vĩ Dạ đẹp tuy nhiên buồn, lòng người buồn mà đẹp, tất cả tạo nên sự hòa quyện giữa cảnh và tình.

Đây thôn Vĩ Dạ qua bao thế hệ người đọc vẫn  một nhựa sống dạt dào. Bài thơ không những là một bức tranh êm đềm và tươi đẹp của Vĩ Dạ mà còn là bức tranh đẹp của một tấm lòng tha thiết mang tình cờ và thèm khát được sống, được yêu của Hàn Mặc Tử.

Xem thêm: Phân tích Thu Vịnh

Tổng kết

Tổng cộng, Phân tích Đây Thôn Vĩ Dạ ngắn nhất của Hàn Mặc Tử là một tác phẩm tinh tế, tả lại vẻ đẹp và tĩnh lặng của cuộc sống quê hương bằng những hình ảnh đơn giản nhưng sâu sắc. Bên cạnh đó, hãy theo dõi Văn Học của chúng tôi để đọc thêm những bài văn phân tích hay nhất.

Xem thêm các bài liên quan:

Phân tích Bát cháo hành

Phân tích Đây Mùa Thu Tới

Phân tích 9 câu cuối bài Vội Vàng

Phân tích Tràng Giang khổ 1

Phân tích Từ Ấy học sinh giỏi

Phân tích Thu Ẩm

Similar Posts