|

Top 4 mẫu Phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác hay nhất

Có phải bạn đang muốn tìm hiểu về Phân tích hai khổ cuối Bài Viếng Lăng Bác. Trong bài viết này, chúng ta sẽ thực hiện một phân tích chi tiết về hai khổ cuối trong bài thơ “Viếng Lăng Bác.” Điều này giúp chúng ta hiểu sâu hơn về tác phẩm và tầm quan trọng của nó trong văn học Việt Nam.

Hôm nay hãy cùng Văn Học tìm hiểu rõ hơn về Phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác hay nhất trong bài viết dưới đây nhé!

Dán ý phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác

Phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác
Phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác

Dàn ý chi tiết phân tích hai khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác trong Văn Học Cấp 2:

  1. Mở bài:
    • Tóm tắt khái quát sơ lược về nhà thơ Viễn Phương và bài thơ Viếng lăng Bác.
    • Cung cấp thông tin về tác giả và tác phẩm để định hướng cho đoạn phân tích.
  2. Thân bài:
    • Diễn đạt cảm xúc của nhà thơ Viễn Phương khi trong lăng Bác.
      Tác giả sử dụng biện pháp nói giảm nói tránh để miêu tả sự ra đi của Bác.
      Hình ảnh “một vầng trăng sáng dịu hiền” gợi lên tâm hồn giản dị, thanh cao của Bác.
      Những cảm xúc mãnh liệt và đau đớn trong tâm hồn của nhà thơ trước sự ra đi của Bác.
    • Miêu tả tâm trạng lưu luyến của nhà thơ trước khi rời lăng Bác để trở về miền Nam.
      Không muốn rời lăng Bác, ước muốn hóa thân vào cảnh vật bên lăng Bác.
      Mong muốn đơn giản như con chim hót, đóa hoa, cây để luôn ở bên Bác.
      Tình cảm chân thành và tôn kính của một người con miền Nam đối với Bác.
  3. Kết bài:
    • Tóm tắt lại nội dung của hai khổ thơ.
    • Đánh giá về nghệ thuật của đoạn thơ.
    • Chia sẻ cảm nhận của người viết về bài thơ.

Xem thêm: Phân tích nhân vật chị Thao

Phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác – Mẫu số 1

Bác Hồ, là một vị lãnh tụ vĩ đại và người cha già của dân tộc, đã để lại nhiều tác phẩm văn và thơ để kỷ niệm về mình. Trong số đó, bài thơ Viếng Lăng Bác của Viễn Phương là một tác phẩm đặc biệt với sự xúc động và ấn tượng sâu sắc. Được viết sau khi Viễn Phương thăm Lăng Bác, bài thơ này thể hiện lòng thành kính và xúc động của tác giả đối với Bác. Đặc biệt, hai khổ thơ cuối cùng trong bài thể hiện sự thành kính và xúc động sâu sắc khi Viễn Phương vào lăng viếng Bác.

“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng diệu hiền
Vẫn biết trời xanh là mãi mãi
Mà sao nghe nhói ở trong tim”

Khi Bác qua đời, nhà thơ Tố Hữu đã viết một bài thơ rất xúc động có tên Bác ơi:

Suốt những ngày qua, lòng đau tiễn đưa
Đời tràn nước mắt, trời mưa rơi…
Chiều nay con trở về thăm Bác
Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!

Khi Bác ra đi, không chỉ dân tộc mà cả người Việt Nam đau buồn. Bài thơ này diễn tả sự xúc động và giàu cảm xúc, thể hiện đúng tâm trạng của dân tộc. Và bây giờ, khi Bác nằm trong Lăng, Viễn Phương khi thăm Bác vẫn cảm thấy đau đớn vô cùng, dù Bác nằm yên trong sự tĩnh lặng và trang trọng của lăng mộ, trái tim của nhà thơ vẫn cảm thấy đau đớn.

“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên
Giữa một vầng trăng sáng diệu hiền”

Trái tim của một con người luôn đau đáu vì dân tộc, dành cả cuộc đời để phục vụ dân và nước, không quan tâm đến lợi ích cá nhân. Và giờ đây, Bác nằm trong lăng với giấc ngủ thanh bình và yên tĩnh, như đã gỡ bỏ mọi gánh nặng của cuộc sống. Cuộc kháng chiến chống Mỹ đã thành công vang dội, Miền Nam và Miền Bắc lại đoàn kết như mong ước của Bác. Có lẽ, vì vậy mà giấc ngủ của Bác thật yên bình và nhẹ nhàng. Sự dùng từ “vầng trăng sáng diệu hiền” để miêu tả hình ảnh Bác ngủ nhẹ nhàng, tươi sáng như vầng trăng dịu dàng, một nguồn sáng nhẹ nhàng, ấm áp như trái tim Bác sưởi ấm cho toàn dân tộc Việt Nam.

Tố Hữu đã viết:

“Bác ơi, tim Bác mênh mông thế
Ôm cả non sông, mọi kiếp người.”

Có lẽ vì vậy mà bây giờ, khi đất nước đã giải phóng, Vinướt Nam đã thống nhất, lòng thành kính và xúc động của những người thăm viếng Bác càng trở nên mạnh mẽ hơn. Nhưng trong cảm xúc đó, vẫn còn những nỗi đau, những nước mắt và những kỷ niệm buồn. Như Tố Hữu đã viết, cuộc đời tràn đầy nước mắt, và thời gian trôi qua cũng chỉ là những giọt mưa rơi trên không trung.

“Bác ơi, con trở về thăm Bác
Ướt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!”

Những câu thơ cuối cùng trong bài của Viễn Phương và Tố Hữu thể hiện sự sùng kính và tận mục của những người thăm viếng Bác. Hình ảnh vườn cau ướt lạnh và mấy gốc dừa trở thành biểu tượng cho nỗi nhớ nhung và khát khao mãnh liệt. Việc trở về thăm Bác là một hành động mang ý nghĩa tâm linh, là cách để tưởng nhớ và tôn vinh công lao của Bác Hồ.

Xem Thêm  Nghị luận về giá trị của sách hay nhất 2023

Cả hai bài thơ đã tạo nên những hình ảnh sâu sắc và tình cảm chân thành đối với Bác Hồ. Chúng thể hiện lòng thành kính và tôn trọng sâu sắc của những người Việt Nam đối với vị lãnh tụ vĩ đại này.

Xem thêm: Phân tích khổ 1 Viếng Lăng Bác

Mẫu số 2 – Phân tích hai khổ cuối bài thơ Viếng lăng Bác chọn lọc ý nghĩa nhất

Nhà văn Viễn Phương xuất hiện sớm trong cuộc chiến tranh giải phóng miền Nam, thời kỳ chống Mỹ cứu nước. Thư từ xa của ông mang đậm bản sắc miền Nam, lên tiếng về Bác Hồ với một cách đặc biệt. Trong bài thơ “Viếng lăng Bác,” ông để lại ấn tượng sâu sắc. Đặc biệt, hai câu cuối của bài thơ thể hiện lòng kính trọng và ước nguyện cống hiến cho đất nước:

“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên Dưới ánh trăng sáng mềm mại Trời xanh vẫn còn mãi mãi Nhưng lòng tôi nhói đau!

Khi trở về miền Nam đầy nước mắt Tôi muốn hát như con chim bên lăng Bác Muốn tỏa hương như đoá hoa nơi đây Muốn trở thành cây tre trung thành ở đây.”

Từ lâu, như hàng triệu người miền Nam khác, Viễn Phương mơ ước được đến lăng Bác để gặp cha già vĩ đại của mình. Tuy nhiên, chiến tranh kéo dài, kẻ thù còn mạnh, nên ông mới có cơ hội thực hiện ước nguyện đó.

Khi đến lăng Bác, tác giả cảm nhận một tâm trạng đầy xúc động, kính trọng và tự hào. Bước vào lăng, thời gian dường như ngừng lại, và khung cảnh trở nên tĩnh lặng, uy nghiêm, với ánh sáng dịu dàng và trong trẻo. Hình ảnh này đã được tả rất chính xác trong bài thơ.

Khúc mở bài mô tả hình ảnh của Bác Hồ khiến người đọc cảm nhận như Người đang nằm trong giấc ngủ bình yên dưới ánh trăng sáng mềm mại. Tất cả tạo nên một không gian linh thiêng, trang trọng và tĩnh lặng.

Ranh giới mong manh giữa sự sống và cái chết khiến cho khung cảnh trở nên huyền ảo hơn. Ánh trăng là biểu tượng của thiên nhiên tươi đẹp, và luôn xuất hiện trong thơ của Bác Hồ, bất kể là trong những khoảnh khắc bình yên hay những lúc chiến trường đang gay cấn.

Hình ảnh vầng trăng cũng xuất hiện khi Bác Hồ đang ở trong tù, trở thành người bạn tri kỷ, ngồi cùng ngắm trăng và chia sẻ nỗi lòng của Bác.

Tuy việc so sánh Bác Hồ với “trời xanh” là chính xác và mãi mãi đúng với dân tộc, nhưng câu thơ “Vẫn biết trời xanh là mãi mãi” lại mang một điều gì đó ngột ngạt và đau lòng, được thể hiện qua câu “Mà sao nghe nhói ở trong tim!”

Tình cảm của Viễn Phương đối với Bác Hồ được thể hiện qua việc ông tưởng tượng Bác như “trời xanh,” biểu tượng cho sự vĩ đại của Bác trong việc độc lập và tự do của tổ quốc. Bác Hồ đã hy sinh và đối mặt với khó khăn để thực hiện mục tiêu này. Điều này khiến Viễn Phương cảm nhận sâu sắc và tự hào.

Tuy nhiên, ông cũng cảm thấy buồn bã và nhớ Bác Hồ mỗi khi nghĩ đến việc phải xa Bác. Câu thơ “Mai về miền Nam thương trào nước mắt” thể hiện sự buồn bã và lưu luyến. Viễn Phương nguyện làm “con chim” của tình yêu, “ca hát một mình,” muốn làm “đóa hoa thơm” và “cây tre trung thành,” thể hiện sự trung thành và tình yêu vĩ đại của mình đối với Bác.

Hình ảnh cây tre cuối bài thơ tượng trưng cho lòng trung thành và kiên định của nhà thơ và của dân tộc. Nhà thơ muốn trở thành một cây tre trung thành, ước nguyện sống mãi bên Bác Hồ.

Xem thêm: Phân tích khổ 1 Nói Với Con

Phân tích hai khổ thơ cuối bài Viếng lăng Bác – Mẫu số 3

Dưới đây là bài phân tích hai khổ thơ cuối bài Viếng Lăng Bác trong văn học 9 để bạn có thể tham khảo:

“Bài thơ ‘Viếng lăng Bác’ của Viễn Phương, viết vào năm 1976, là một tác phẩm văn xuất sắc, đậm tình trữ tình, ghi lại sâu sắc tình cảm thành kính của tác giả khi tham gia vào lễ viếng lăng Bác. Tác phẩm này thể hiện tiếng nói chung của nhân dân dành cho Bác và đặc biệt, tạo ấn tượng mạnh mẽ ở hai khổ thơ cuối.

Những dòng cuối của bài thơ như những nốt nhạc du dương, trầm bổng, phản ánh tình yêu và tôn kính của nhà thơ đối với Hồ Chủ tịch. Sử dụng ngôn từ ẩn dụ và từ ngữ tinh tế, bài thơ gợi lên trong độc giả sự xúc động và đánh giá cao…

“Trong giấc ngủ bình yên Bác nằm Dưới vầng trăng sáng dịu hiền.”

Bức tranh lặng lẽ trong lăng rất yên bình và tĩnh lặng, khi mọi người đều tập trung vào hình ảnh của Bác. Bác nằm đó trong một giấc ngủ vĩnh hằng, nhưng có một suy tư đau lòng – Bác đã ra đi mãi mãi.

“Trời xanh mãi mãi bao la Nhưng tim ta nhói đau.”

Mặc cho trời xanh vẫn còn mãi mãi và không bao giờ kết thúc, con tim ta vẫn đau đớn bởi sự mất mát của Bác. Từ “nhói” trong bài thể hiện sự đau khổ vô tận, vượt lên mọi lý lẽ và lý trí. Bác như trời xanh, Bác tồn tại mãi mãi, nhưng sự thực đau lòng là Bác đã ra đi.

“Dù thương Bác đến mấy, cũng phải rời lăng Bác để về. Khúc cuối như một lời chia tay đầy xúc động:

‘Mai về miền Nam thương trào nước mắt.’

Ngày mai chúng ta phải rời xa Bác. Tiếng “thương của miền Nam” gợi về quê hương xa xôi, nơi mà Bác đã có vị trí đặc biệt trong trái tim của người dân.

Xem Thêm  Top 10 mẫu nghị luận về lòng biết ơn hay nhất

Cuối cùng, nhà thơ thể hiện lòng tôn kính bằng những lời nguyện ước:

“Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này.”

Những lời nguyện ước này thể hiện lòng biết ơn và lòng yêu quý đối với Bác. Đó là những điều chúng ta muốn trở thành, để tỏ lòng tôn kính và yêu mến Bác. Bài thơ này thể hiện sự xúc động và lòng biết ơn sâu sắc của hàng triệu con tim người Việt. Mặc dù Bác đã ra đi, nhưng những gì Bác đã làm vẫn còn sống mãi trong tâm hồn và trái tim của mỗi người dân Việt Nam.

Bài thơ ‘Viếng lăng Bác’ của Viễn Phương không chỉ có giá trị về nội dung mà còn thể hiện sự tinh tế trong nghệ thuật. Bài thơ này viết theo thể thơ tám chữ, kết hợp với một số câu bảy và chín chữ để tạo nên sự đa dạng trong thể loại thơ. Hình ảnh thực tế được ẩn dụ một cách tinh tế để thể hiện cảm xúc của tác giả. Nhịp điệu của bài thơ thay đổi linh hoạt, thể hiện sự biến đổi trong tâm trạng từ ước mơ đến lòng thành kính. Tông điệu của bài thơ trang trọng, tha thiết, và ngôn ngữ thơ dễ hiểu, gần gũi.”

Phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác – Mẫu số 4

Hãy phân tích những dòng cuối của bài thơ “Viếng lăng Bác” để hiểu sâu hơn về nghệ thuật và tình cảm trong tác phẩm này.

Ngày 2/9/1969, Bác Hồ, người được lòng người dân Việt Nam yêu thương và tôn kính, đã rời bỏ chúng ta mãi mãi, để lại niềm tiếc thương không dứt cho mọi người. Nhiều nhà thơ đã sáng tác những bài thơ đầy tình cảm để tưởng nhớ và bày tỏ lòng kính trọng và tình yêu thương đối với Bác. Một trong những bài thơ đáng nhớ là “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương, được sáng tác vào tháng 4 năm 1976. Dù ra đời sau một thời gian dài kể từ khi Bác ra đi, bài thơ này vẫn in sâu trong tâm trí của đọc giả nhờ tình cảm sâu sắc và mãnh liệt của tác giả, người là người con miền Nam lần đầu tiên đặt chân vào lăng Bác. Bài thơ này được nhận xét có giọng điệu trang trọng và thiêng liêng, đặc trưng bởi những hình ảnh ẩn dụ tinh tế và ngôn ngữ tinh tế mà cô đúc. Chúng ta sẽ phân tích hai khổ cuối của bài thơ để hiểu rõ hơn về điều này.

Ở khổ thơ thứ ba, tác giả chia sẻ những cảm xúc của mình khi bước vào lăng Bác và đứng trước di tích của Người. Tình cảm nhớ thương đã nổi lên, và sự tràn đầy thổn thức không thể nén lại. Hình ảnh Bác nằm yên trong lăng được miêu tả một cách xúc động qua những câu thơ sau:

“Bác nằm trong giấc ngủ bình yên Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền Vẫn biết trời xanh là mãi mãi Mà sao nghe nhói ở trong tim”

Trong đó, Bác Hồ được mô tả như đang nằm trong giấc ngủ bình yên và dịu hiền. Hình ảnh này mang đến cảm giác rằng Bác chỉ đơn giản là đang nghỉ ngơi, vẫn ở bên cạnh chúng ta mãi mãi. Nhưng khi chúng ta nhìn lên bầu trời xanh, chúng ta cảm thấy lòng đau xót ở trong tim mình, dù chúng ta biết rằng trời xanh sẽ mãi mãi không thay đổi. Điều này thể hiện sự đau đớn và tiếc thương sâu sắc khi Bác đã ra đi.

Trong khổ thơ thứ hai và thứ ba, tác giả mô tả thiên nhiên và vũ trụ, bao gồm mặt trời, trời xanh và vầng trăng, như một cách để tôn vinh tầm vóc vĩ đại của Bác Hồ và để thể hiện lòng kính trọng và tình yêu vô hạn của mình đối với Người. Câu “Con ở Miền Nam ra thăm lăng Bác” và cuối cùng câu thơ “mai về Miền Nam” đều là những lời chia tay, tâm trạng lưu luyến và xúc động khi phải rời xa Bác kính yêu:

“Mai về miền Nam thương trào nước mắt Muốn làm con chim hót quanh lăng Bác Muốn làm đóa hoa tỏa hương đâu đây Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này”

Tình yêu thương của tác giả đã thúc đẩy anh ta nảy sinh những ước mơ vĩ đại. Anh ấy muốn trở thành một con chim hót vang bên lăng Bác, muốn trở thành một bông hoa tỏa hương thơm khắp nơi, và muốn trở thành một cây tre trong chốn này, tạo ra một nơi yên bình cho Bác nghỉ ngơi. Sự sử dụng lặp lại của “muốn làm” trong câu thơ thể hiện sự khao khát mãnh liệt và đam mê của tác giả muốn ở bên Bác mãi mãi.

Tác giả Viễn Phương đã viết bài “Viếng lăng Bác” với tình cảm chân thành và mãnh liệt, tạo nên một bản tình ca sâu lắng để tưởng nhớ Bác Hồ. Bài thơ này không chỉ có giá trị trong quá khứ mà còn để lại dấu ấn mãi mãi trong tâm hồn của đọc giả, với những tình cảm và ấn tượng sâu sắc không thể phai mờ.

Video hướng dẫn phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác

Tổng kết

Bài viết trên vanhoc.edu.vn đã cung cấp cho bạn đầy đủ phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác. Hi vọn bài viết trên có thể giúp bạn tham khảo và phân tích hai khổ cuối bài Viếng Lăng Bác đơn giản hơn/ Hãy cùng website chúng tôi tìm hiểu thêm nhiều thông tin hữu ích khác nữa nhé!

Similar Posts